04/03/2021

Ungoliant: Cơn Đói Vĩnh Cửu và Nỗi Kinh Hoàng Cổ Xưa Nhất Của Tolkien

Trong thế giới huyền ảo của J.R.R. Tolkien, nơi có những con rồng phun lửa, những đoàn quân Orc tàn bạo và các Chúa tể Bóng tối mưu đồ thống trị, câu hỏi về sinh vật đen tối và quái dị nhất luôn được đặt ra. Nhưng câu trả lời không thuộc về một con rồng hay một bầy Orc, mà là một thực thể cổ xưa hơn, nguyên thủy hơn và kinh hoàng hơn tất cả: Ungoliant, hiện thân của cơn đói vô tận và bóng đêm nuốt chửng vạn vật.

Nhện Ungoliant

Nguồn Gốc Hỗn Mang: "Bóng Tối Trước Cả Bóng Tối"

Nguồn gốc của Ungoliant chìm trong bí ẩn, ngay cả những vị tiên Eldar thông thái nhất cũng không thể tỏ tường. Tolkien đã viết: "Eldar chẳng biết cô ấy đến từ khi nào... nhưng một số người nói rằng cô ấy đến từ bóng tối bao trùm Arda, và ban đầu là một trong những thực thể bị Melkor dụ dỗ và làm cho tha hóa."

Giả thuyết phổ biến nhất cho rằng Ungoliant là một Maiar, một linh hồn nguyên thủy, nhưng đã bị Melkor (sau này là Morgoth) làm cho biến chất. Tuy nhiên, không giống như Sauron hay các Balrog cũng là Maiar sa ngã, Ungoliant không phục tùng ai. Nàng rời bỏ chủ nhân cũ của mình và ẩn náu tại Avathar, một vùng đất hoang vu phía nam Aman, tự mình dệt nên những tấm lưới bóng tối dày đặc và gieo rắc nỗi kinh hoàng.

Cái Bóng Nuốt Chửng Ánh Sáng

Mang hình dạng một con nhện khổng lồ, Ungoliant là kẻ thù không đội trời chung của ánh sáng. Nàng khao khát nó, ham muốn nó, chỉ để có thể nuốt chửng và tiêu diệt nó. Năng lực đáng sợ nhất của nàng được gọi là "Phi-Ánh-Sáng" (Unlight) – một bóng tối hữu hình, đặc quánh đến mức nó không chỉ che khuất ánh sáng mà còn hấp thụ hoàn toàn, tạo ra một khoảng không hư vô tuyệt đối.

Chính khao khát này đã đưa đẩy Ungoliant đến một liên minh tạm thời nhưng đầy tai họa với Melkor. Cả hai đã cùng nhau đột nhập vào Valinor, vùng đất của các vị thần, và tiến hành một trong những hành động tàn ác nhất trong lịch sử Arda: phá hủy Hai Cây Thần của Valinor, nguồn sáng thiêng liêng của thế giới. Ungoliant đã dùng chiếc mỏ của mình hút cạn nhựa sống của Hai Cây và uống cạn Ánh sáng thần thánh từ các Giếng của Varda. Sau khi hấp thụ nguồn năng lượng khổng lồ đó, nàng trở nên to lớn và gớm ghiếc đến mức chính Melkor, Chúa tể Bóng tối vĩ đại nhất, cũng phải run sợ.

Ungoliant ăn thịt Melkor

Cuộc Đối Đầu Định Mệnh: Khi Chúa Tể Bóng Tối Suýt Bị Nuốt Chửng

Sau khi phá hủy Hai Cây, cả hai đã trốn thoát đến Trung Địa. Nhưng cơn đói của Ungoliant là vô tận. Nàng yêu cầu Melkor (lúc này đã được gọi là Morgoth) phải giao nộp tất cả những viên ngọc quý mà hắn cướp được. Morgoth miễn cưỡng trao chúng, nhưng nhất quyết giữ lại những báu vật vĩ đại nhất: các viên Silmarils, nơi chứa đựng ánh sáng còn sót lại của Hai Cây.

Tức giận vì bị từ chối, cơn đói của Ungoliant lên đến đỉnh điểm. Nàng tấn công Morgoth, dùng những tấm lưới bóng tối của mình để trói chặt và chuẩn bị nuốt chửng chính kẻ đã từng là đồng minh của mình. Chúa tể Bóng tối vĩ đại nhất, kẻ thách thức các vị thần, giờ đây bất lực và kêu lên một tiếng thét kinh hoàng, một âm thanh chứa đầy nỗi đau và tuyệt vọng vang vọng khắp vùng đất. Tiếng hét đó đã đánh động các Balrog, những thuộc hạ Maiar lửa của hắn đang ẩn mình dưới pháo đài Angband. Chúng lao đến như một cơn bão lửa, dùng những ngọn roi rực cháy của mình để giải thoát cho chủ nhân và đánh đuổi Ungoliant.

Ungoliant ăn thịt Melkor

Di Sản Hắc Ám và Cái Chết Sau Cùng

Bị đánh bại, Ungoliant trốn đến những nơi tăm tối ở Beleriand. Tại đây, nàng giao phối với các sinh vật khác và sinh ra một dòng dõi nhện khổng lồ, gieo rắc kinh hoàng cho Trung Địa trong nhiều thời đại. Hậu duệ nổi tiếng và đáng sợ nhất của nàng không ai khác chính là Shelob, con nhện khổng lồ mà Frodo và Sam đã phải đối mặt trong hang ổ của nó trên đường tới Mordor trong Chúa Tể của những Chiếc Nhẫn.

Số phận cuối cùng của Ungoliant cũng bi thảm và ghê rợn như chính bản chất của nàng. Người ta kể rằng, vì không thể tìm thấy đủ ánh sáng và sự sống để thỏa mãn cơn đói vô độ của mình, cuối cùng, nàng đã tự nuốt chửng chính bản thân.

Ungoliant không chỉ là một con quái vật. Nàng là hiện thân của sự hủy diệt và hư vô, một lực lượng vũ trụ đáng sợ đến mức có thể áp đảo cả Ác thần vĩ đại nhất. Chính cơn đói vô tận và bản chất độc lập, không chịu khuất phục đã khiến Ungoliant trở thành một trong những thực thể đáng sợ và hấp dẫn nhất trong toàn bộ các tác phẩm của Tolkien.