Vào thời kỳ đỉnh cao, những con rồng nhà Targaryen là hiện thân của quyền lực tối thượng. Chúng là những vị thần lửa có thể thiêu rụi cả một đội quân, làm tan chảy đá và biến ý chí của các vị vua thành tro bụi. Đứng đầu trong số đó là Balerion "Nỗi Khiếp Đen", con rồng vĩ đại nhất mà Westeros từng chứng kiến. Nhưng làm thế nào mà một chủng loài hùng mạnh như vậy lại suy yếu dần, để rồi những hậu duệ cuối cùng của chúng chỉ còn là những sinh vật ốm yếu, nhỏ bé không hơn một con chó?
Câu trả lời là một bi kịch được dệt nên bởi chiến tranh, xiềng xích và có thể là cả những âm mưu thâm độc.
Thời Hoàng Kim: Kỷ Nguyên Của Balerion
Để hiểu được sự suy tàn, chúng ta phải nhìn vào thời kỳ hoàng kim. Balerion là một huyền thoại sống. Với tuổi thọ hơn 200 năm, hắn là con rồng duy nhất của nhà Targaryen chết vì tuổi già.
Kích thước kinh hoàng: Sải cánh của Balerion lớn đến mức có thể che bóng cả một thị trấn khi bay qua. Hàm của hắn đủ lớn để nuốt chửng một con bò mộng, thậm chí là cả một con voi ma mút.
Hơi thở hủy diệt: Ngọn lửa của Balerion có màu đen kịt, nóng đến mức có thể làm tan chảy cả thép và đá, biến Harrenhal, pháo đài vĩ đại nhất Westeros, thành một đống đổ nát cháy đen.
Balerion, cùng với Vhagar và Meraxes, là những vũ khí đã giúp Aegon The Conqueror chinh phạt và thống nhất Bảy Phụ Quốc. Chúng là tiêu chuẩn vàng mà không một con rồng nào sau này có thể sánh được.
[Hình ảnh Balerion the Black Dread đang thiêu rụi Harrenhal.]
Lý Thuyết 1: Bị Tước Đoạt Tuổi Già - Cái Chết Trên Chiến Trường
Đây là lý do rõ ràng và tàn khốc nhất, như bạn đã chỉ ra. Một con rồng không bao giờ ngừng lớn, miễn là nó còn sống. Balerion sống lâu và có tới bốn người cưỡi, cho phép hắn phát triển đến kích thước tối đa.
Tuy nhiên, những thế hệ sau không có được sự may mắn đó. Hầu hết chúng đều chết trẻ trên chiến trường, đặc biệt là trong cuộc nội chiến tàn khốc mang tên Vũ Điệu Của Bầy Rồng (The Dance of the Dragons). Cuộc chiến này là một thảm họa diệt chủng đối với loài rồng. Những con rồng lớn nhất và mạnh nhất còn lại, như Vhagar (182 tuổi) và Vermithor (gần 100 tuổi), đều bỏ mạng trong những trận chiến long trời lở đất. Những con rồng trẻ hơn như Arrax, Stormcloud, Moondancer... đều chết cùng với những người cưỡi đầu tiên của chúng, khi chúng mới chỉ là những con rồng vị thành niên.
Cuộc chiến đã xóa sổ gần như toàn bộ những con rồng mạnh nhất, chỉ để lại những quả trứng và những con non yếu ớt.
Lý Thuyết 2: Xiềng Xích Của Văn Minh - Bi Kịch Tại Dragonpit
Sau Cuộc Chinh Phạt, nhà Targaryen đã xây dựng Dragonpit (Hố Rồng) ở King's Landing để giam giữ những con rồng của họ, một hành động tưởng chừng như là để bảo vệ nhưng lại là một sai lầm chết người.
Rồng là sinh vật của bầu trời tự do. Việc bị giam cầm trong một không gian chật hẹp, dù là một mái vòm khổng lồ, đã kìm hãm sự phát triển của chúng. Balerion, Vhagar và Meraxes đạt được kích thước khổng lồ vì chúng lớn lên trong môi trường tự nhiên của Dragonstone. Ngược lại, những con rồng sinh ra và lớn lên trong xiềng xích của Hố Rồng ngày càng trở nên nhỏ bé và yếu ớt qua từng thế hệ. Chúng không được săn mồi, không được bay lượn tự do, và do đó, cơ thể và sức mạnh của chúng không bao giờ phát triển hết tiềm năng.
Lý Thuyết 3: Âm Mưu Của Các Maester - Bàn Tay Vô Hình
Đây là một giả thuyết hấp dẫn trong cộng đồng người hâm mộ. Các Maester của Citadel ở Oldtown luôn có thái độ hoài nghi và thù địch với ma thuật. Rồng là biểu tượng tối cao của ma thuật, một thứ vũ khí có thể phá vỡ trật tự thế giới mà các Maester luôn cố gắng duy trì bằng lý trí và khoa học.
Giả thuyết cho rằng các Maester đã âm thầm can thiệp để đẩy nhanh sự tuyệt chủng của loài rồng. Họ có thể đã đầu độc những con rồng cuối cùng, hoặc tìm cách làm cho những quả trứng không thể nở. Chính Archmaester Marwyn đã nói với Samwell Tarly rằng Citadel chính là những kẻ đã "giết chết con rồng cuối cùng".
Kết luận:
Sự suy tàn của loài rồng không phải do một nguyên nhân duy nhất, mà là một "cơn bão hoàn hảo" của nhiều yếu tố bi thảm. Một cuộc nội chiến tàn khốc đã xóa sổ những cá thể mạnh nhất. Những con sống sót sau đó bị giam cầm trong Hố Rồng, khiến chúng bị kìm hãm và thoái hóa qua nhiều thế hệ. Và cuối cùng, có thể có một bàn tay vô hình của các Maester đã đẩy chúng đến bờ vực tuyệt chủng. Từ những vị thần lửa thống trị bầu trời, chúng đã kết thúc như những sinh vật đáng thương, một lời nhắc nhở rằng ngay cả những sinh vật hùng mạnh nhất cũng có thể bị khuất phục bởi chiến tranh và xiềềng xích.