05/07/2021

Phép Màu Bồ Đào Nha: Hành Trình Từ Quốc Gia Lạc Hậu Nhất Châu Âu Đến Thiên Đường Hiện Đại

Trong mắt các quốc gia phát triển, Bồ Đào Nha ngày nay là một thành viên đáng kính, một điểm đến du lịch sôi động và một minh chứng cho sự phát triển. Nhưng ít ai biết rằng, chỉ chưa đầy nửa thế kỷ trước, quốc gia này lại là một ví dụ điển hình cho sự nghèo đói và tụt hậu ở châu Âu. 


Câu chuyện của Bồ Đào Nha là một trong những hành trình chuyển mình ngoạn mục nhất, từ một quốc gia bị cô lập dưới chế độ độc tài trở thành một đất nước châu Âu hiện đại và đáng tự hào.

Bức Chân Dung Bồ Đào Nha Dưới Chế Độ Salazar (Thập niên 1960)
Để hiểu được sự thay đổi vĩ đại, trước tiên cần nhìn vào quá khứ ảm đạm. Vào những năm 1960, Bồ Đào Nha chìm dưới sự cai trị của nhà độc tài António de Oliveira Salazar và chế độ Estado Novo của ông. Đó là một đất nước bị cô lập, bảo thủ và kiệt quệ.

Gánh Nặng Thuộc Địa và Sự Tụt Hậu Cố Hữu

Thay vì đầu tư vào quốc gia, Salazar đã dồn gần như mọi nguồn lực để duy trì các thuộc địa cuối cùng ở châu Phi trong những cuộc chiến tranh hao người tốn của. Điều này đã rút cạn ngân khố và khiến Bồ Đào Nha tụt hậu so với phần còn lại của châu Âu một cách thảm hại.

Cơ sở hạ tầng gần như không tồn tại: Như lời kể, cả đất nước khi đó chỉ có duy nhất một con đường hiện đại nối từ sân bay đến thủ đô Lisbon. Phần còn lại là những con đường quê ngoằn ngoèo, nơi ô tô phải dừng lại nhường đường cho những chiếc xe do gia súc kéo chở đầy rơm rạ. Đó là hình ảnh của một thế giới đã bị lãng quên.

Y tế và Giáo dục yếu kém: Hình ảnh "nụ cười không răng" là một biểu tượng đáng buồn cho tình trạng y tế nghèo nàn và sự thiếu thốn nha sĩ. Hệ thống giáo dục thì lỗi thời, các trường đại học chỉ tập trung đào tạo luật sư và bác sĩ, trong khi các kỹ năng kinh doanh và kỹ thuật hiện đại gần như không được giảng dạy. Việc tìm một kế toán viên có trình độ là điều gần như không thể.

Sự Di Cư Hàng Loạt: Đối mặt với một tương lai mờ mịt và chính sách nghĩa vụ quân sự bắt buộc để phục vụ cho các cuộc chiến ở châu Phi, hàng ngàn thanh niên Bồ Đào Nha đã chọn cách trốn chạy, di cư sang các nước phát triển hơn như Pháp để tìm kiếm cơ hội.

Cách Mạng Hoa Cẩm Chướng và Cánh Cửa Mở Ra Châu Âu

Bước ngoặt lịch sử đã đến. Sau khi Salazar qua đời, chế độ độc tài suy yếu và bị lật đổ trong cuộc Cách mạng Hoa Cẩm chướng vào ngày 25 tháng 4 năm 1974, một cuộc đảo chính gần như không đổ máu, trả lại nền dân chủ cho đất nước.

Sự kiện quan trọng thứ hai, và có lẽ là yếu tố quyết định nhất, là việc Bồ Đào Nha gia nhập Cộng đồng Kinh tế châu Âu (nay là Liên minh châu Âu - EU) vào năm 1986. Đây chính là chìa khóa mở ra cánh cửa hiện đại hóa:

  • Dòng vốn đầu tư khổng lồ: Các quỹ của EU đã tài trợ cho việc xây dựng lại toàn bộ cơ sở hạ tầng của Bồ Đào Nha, từ đường sá, cầu cống đến các hệ thống công cộng.
  • Chuyển giao tri thức và công nghệ: Việc hội nhập đã mang đến những bí quyết quản lý hiện đại, cải cách hệ thống giáo dục và thúc đẩy các ngành kinh tế mới.

Diện Mạo Bồ Đào Nha Ngày Nay: Hiện Đại, Chăm Chỉ và Hấp Dẫn

Khi du lịch đến Bồ Đào Nha ngày nay, du khách sẽ choáng ngợp trước một đất nước hoàn toàn khác.

Cơ sở hạ tầng đẳng cấp thế giới: Vì mọi thứ đều được xây dựng lại, Bồ Đào Nha sở hữu một trong những mạng lưới đường cao tốc chất lượng tốt nhất châu Âu. Cầu Vasco da Gama bắc qua sông Tagus ở Lisbon, vào thời điểm hoàn thành, là cây cầu dài nhất châu Âu, một biểu tượng cho sự trỗi dậy của quốc gia.


Tinh thần cần cù và sáng tạo: Giống như nhiều quốc gia thiếu tài nguyên thiên nhiên khác, người Bồ Đào Nha đã dựa vào sự chăm chỉ, khéo léo và sáng tạo để xây dựng nền kinh tế. Họ đã thành công trong các lĩnh vực như công nghệ, năng lượng tái tạo và sản xuất chất lượng cao.

Một thiên đường du lịch: Được thiên nhiên ưu đãi với khí hậu ấm áp, đường bờ biển dài tuyệt đẹp và di sản văn hóa phong phú, Bồ Đào Nha đã trở thành một trong những điểm đến du lịch hàng đầu thế giới, thu hút hàng triệu du khách mỗi năm.

Từ một quốc gia bị lãng quên, Bồ Đào Nha đã viết nên câu chuyện cổ tích của riêng mình trong vòng chưa đầy 50 năm. Đó là một minh chứng hùng hồn cho sức mạnh của nền dân chủ, sự hợp tác quốc tế và trên hết là ý chí kiên cường và tinh thần lao động không mệt mỏi của người dân Bồ Đào Nha.