Bằng Chứng Dưới Lớp Băng Vĩnh Cửu
Các nhà địa chất học và những người leo núi đã phát hiện ra rằng lớp đá nằm ở gần đỉnh Everest, được gọi là "Dải Vàng" (Yellow Band), là đá vôi và đá cẩm thạch có nguồn gốc từ biển. Bên trong lớp đá này, người ta đã tìm thấy những hóa thạch được bảo quản một cách đáng kinh ngạc của các sinh vật biển như crinoid (huệ biển), trilobite (bọ ba thùy), và ostracod (động vật giáp xác nhỏ). Những sinh vật này đã từng phát triển mạnh mẽ dưới đáy đại dương ấm áp cách đây hơn 450 triệu năm.
Hành Trình Vĩ Đại Của Các Mảng Kiến Tạo
Vậy làm thế nào mà đáy đại dương lại có thể trở thành nóc nhà của thế giới? Câu trả lời nằm ở một trong những lực lượng mạnh mẽ nhất của tự nhiên: kiến tạo mảng.
Đại dương Tethys Cổ Đại: Khoảng 200 triệu năm trước, một đại dương rộng lớn được gọi là Đại dương Tethys nằm giữa siêu lục địa Laurasia ở phía bắc và Gondwana ở phía nam. Dưới đáy đại dương này, trong hàng triệu năm, trầm tích, vỏ sò, san hô và các mảnh vụn biển khác dần dần tích tụ và bị nén lại, tạo thành những lớp đá vôi dày đặc.
Cuộc Va Chạm Lịch Sử: Khoảng 50 triệu năm trước, mảng kiến tạo Ấn Độ, sau khi tách ra khỏi Gondwana, đã bắt đầu một cuộc hành trình dài về phía bắc và va chạm cực mạnh vào mảng kiến tạo Á-Âu.
Sự Ra Đời Của Dãy Himalaya: Áp lực không thể tưởng tượng nổi từ cuộc va chạm này đã làm cho vỏ Trái Đất bị uốn cong, gãy và đẩy lên cao. Toàn bộ phần đáy đại dương Tethys bị "vò nát" và nâng lên hàng nghìn mét, tạo thành dãy núi Himalaya hùng vĩ. Quá trình nâng lên này vẫn đang tiếp diễn cho đến ngày nay, khiến đỉnh Everest cao thêm khoảng vài milimét mỗi năm.
Lời Nhắc Nhở Về Sự Thay Đổi Của Hành Tinh
Sự hiện diện của hóa thạch biển trên đỉnh Everest không chỉ là một sự thật địa chất thú vị; nó là một lời nhắc nhở mạnh mẽ về bản chất luôn thay đổi của Trái Đất. Nó cho thấy rằng hành tinh của chúng ta không tĩnh tại, mà là một hệ thống động, liên tục được định hình lại bởi những lực lượng khổng lồ trong hàng triệu năm.
Đỉnh núi có thể là biểu tượng cho tham vọng và sự chinh phục của con người, nhưng về mặt địa chất, nó là một di tích của thời gian, áp suất và sự chuyển động không ngừng. Đứng trên đỉnh Everest, thực chất là bạn đang đứng trên bộ xương của một đại dương đã bị lãng quên từ lâu.