Giấc Mơ Ban Đầu (Năm 2016)
Vào tháng 10 năm 2016, nhà khoa học và doanh nhân người Nga, Tiến sĩ Igor Ashurbeyli, đã gây chấn động thế giới khi công bố một dự án đầy tham vọng: thành lập Asgardia, "quốc gia" đầu tiên trong không gian.
Tên của nó được lấy cảm hứng từ thành phố trên bầu trời trong thần thoại Bắc Âu, và tầm nhìn của dự án cũng mang tính huyền thoại không kém:
Tạo ra một lãnh thổ quốc gia mới: Về mặt lý thuyết, đây sẽ là một "vùng đất không người" trong quỹ đạo, độc lập khỏi luật pháp của các quốc gia trên Trái Đất.
Tìm kiếm sự công nhận của Liên Hợp Quốc: Mục tiêu cuối cùng là trở thành một thành viên của LHQ, với cờ, quốc ca và hộ chiếu riêng.
Bảo vệ Trái Đất: Một trong những mục tiêu dài hạn là tạo ra một "lá chắn" bảo vệ hành tinh khỏi các mối đe dọa từ không gian như tiểu hành tinh hay rác vũ trụ.
Ngay sau khi công bố, trang web của dự án đã thu hút hàng trăm nghìn đơn đăng ký "công dân" từ khắp nơi trên thế giới, cho thấy sức hấp dẫn mạnh mẽ của ý tưởng này.
Asgardia-1: "Mảnh Lãnh Thổ" Đầu Tiên (Năm 2017)
Để hiện thực hóa khái niệm "lãnh thổ", vào tháng 11 năm 2017, dự án đã đạt được một cột mốc quan trọng: phóng thành công vệ tinh Asgardia-1.
Đây là một vệ tinh siêu nhỏ (CubeSat), có kích thước chỉ bằng một ổ bánh mì. Chức năng chính của nó không phải là quan sát hay viễn thông, mà là hoạt động như một máy chủ dữ liệu. Nó chứa Hiến pháp, cờ và dữ liệu của 100.000 công dân đầu tiên. Bằng cách lưu trữ dữ liệu này trong không gian, bên ngoài juridiction của bất kỳ quốc gia nào trên mặt đất, Asgardia tuyên bố đã thiết lập được "mảnh lãnh thổ có chủ quyền" đầu tiên của mình.
Rào Cản Pháp Lý Không Thể Vượt Qua
Ngay từ đầu, các chuyên gia luật pháp quốc tế đã tỏ ra hoài nghi, và những nghi ngờ của họ đã được chứng minh là đúng. Rào cản lớn nhất đối với Asgardia là Hiệp ước Không gian (Outer Space Treaty) năm 1967, vốn là nền tảng của luật vũ trụ quốc tế.
Giáo sư Sa'id Mosteshar, Giám đốc Viện Chính sách và Luật Không gian London, đã chỉ ra điều khoản cốt lõi: "Hiệp ước Không gian... được chấp nhận bởi tất cả mọi người, nêu rất rõ ràng rằng không có phần nào của không gian vũ trụ có thể bị chiếm hữu chủ quyền bởi bất kỳ quốc gia nào."
Hiệp ước này được thiết kế để ngăn chặn các cường quốc chạy đua tuyên bố chủ quyền trên Mặt Trăng hay các hành tinh khác. Vì Asgardia-1 được phóng từ Trái Đất bởi một công ty của Mỹ và mang theo vệ tinh của một tổ chức do người Nga đứng đầu, nó vẫn phải tuân thủ luật pháp của các quốc gia này. Do đó, tuyên bố về một "lãnh thổ" độc lập là không có cơ sở pháp lý và cho đến nay, không một quốc gia nào công nhận Asgardia.
Asgardia Ngày Nay: Một Vi Quốc Gia Số?
Mặc dù thất bại trong việc được công nhận về mặt pháp lý, Asgardia không hề biến mất. Thay vào đó, nó đã phát triển thành một vi quốc gia số (digital micronation) phức tạp và độc đáo.
Cấu trúc chính phủ: Họ đã thành lập một hệ thống chính quyền hoàn chỉnh với người đứng đầu là Tiến sĩ Ashurbeyli, một nghị viện được bầu cử, các bộ trưởng và một hệ thống tư pháp.
Cộng đồng và kinh tế: Asgardia có một cộng đồng trực tuyến hoạt động tích cực với hàng trăm nghìn "công dân" đã đăng ký. Họ cũng đã giới thiệu một loại tiền tệ riêng gọi là "Solar".
Hoạt động khoa học: Dự án tiếp tục tài trợ và thúc đẩy các cuộc thảo luận khoa học về tương lai của con người trong không gian.
Tóm lại, dù giấc mơ về một quốc gia không gian được LHQ công nhận vẫn còn rất xa vời, Asgardia đã thành công trong việc tạo ra một thử nghiệm xã hội và chính trị quy mô lớn. Nó đặt ra những câu hỏi quan trọng về ý nghĩa của "quốc gia", "lãnh thổ" và "chủ quyền" trong thời đại kỹ thuật số và kỷ nguyên vũ trụ mới.