Nói một cách đơn giản: một vật thể được gửi từ tương lai về quá khứ, và chính sự tồn tại của nó trong quá khứ lại là nguyên nhân để nó tồn tại ở tương lai và được gửi về. Nó tự tạo ra chính mình.
Ví Dụ Kinh Điển
Hãy tưởng tượng một nhà du hành thời gian là một fan cuồng của Beethoven. Anh ta mang theo toàn bộ các bản giao hưởng của Beethoven, du hành về thế kỷ 18 để gặp thần tượng của mình. Nhưng khi đến nơi, anh ta phát hiện ra rằng trong dòng thời gian này, Beethoven chưa bao giờ tồn tại.
Quá thất vọng, nhưng không muốn thế giới mất đi những bản nhạc thiên tài, nhà du hành thời gian đã sao chép lại toàn bộ các bản nhạc và xuất bản chúng dưới cái tên "Ludwig van Beethoven". Các bản nhạc trở nên nổi tiếng, tồn tại qua nhiều thế kỷ, cho đến khi chính anh ta tìm thấy chúng ở tương lai và mang về quá khứ.
Vậy câu hỏi đặt ra là: Ai đã thực sự sáng tác ra những bản giao hưởng đó?
Chúng không có nguồn gốc. Chúng chỉ đơn giản là tồn tại trong một vòng lặp khép kín.
Nghịch Lý Tiền Định: Khi Quá Khứ Bất Di bất Dịch
Nghịch lý Bootstrap thường đi đôi với Nghịch lý Tiền định (Predestination Paradox). Nghịch lý này cho rằng quá khứ là bất biến. Dù bạn có quay ngược thời gian bao nhiêu lần để cố gắng thay đổi một sự kiện, vũ trụ sẽ luôn tự "sửa chữa" để đảm bảo kết quả cuối cùng vẫn không thay đổi.
Bộ phim "The Time Machine" (Cỗ Máy Thời Gian) năm 2002 là một ví dụ hoàn hảo:
Động lực: Một nhà khoa học chế tạo cỗ máy thời gian với mục đích duy nhất là quay về quá khứ để cứu người yêu của mình khỏi một vụ cướp tàn bạo.
Nỗ lực thay đổi: Anh ta quay về vô số lần. Lần đầu, anh cứu cô khỏi tên cướp, nhưng sau đó cô lại bị một chiếc xe ngựa tông chết. Lần khác, anh không cho cô ra khỏi nhà, thì một tai nạn khác lại xảy ra.
Sự thật phũ phàng: Dù anh thay đổi hoàn cảnh thế nào, cái chết của cô vẫn là một "Điểm Tuyệt Đối" trong thời gian, một sự kiện tiền định.
Logic của nghịch lý: Như chính bộ phim đã giải thích, chính cái chết của cô gái đã tạo ra nỗi đau và động lực để nhà khoa học chế tạo cỗ máy thời gian. Nếu anh ta cứu được cô, anh ta sẽ không có lý do gì để chế tạo cỗ máy, và do đó sẽ không thể quay về cứu cô. Vòng lặp này đã khóa chặt cái chết của cô vào dòng thời gian.
Du Hành Thời Gian: Tương Lai Khả Thi, Quá Khứ Bất Khả
Dựa trên những hiểu biết của chúng ta về vật lý, hai loại hình du hành thời gian có số phận rất khác nhau:
Du hành đến tương lai: Điều này hoàn toàn có thể về mặt lý thuyết. Theo Thuyết tương đối của Einstein, thời gian trôi chậm hơn ở những nơi có trọng lực mạnh. Nếu một phi thuyền không gian bay gần một lỗ đen siêu khối lượng ở trung tâm thiên hà (nơi có trường hấp dẫn cực mạnh) trong một thời gian ngắn, khi trở về, hàng ngàn năm có thể đã trôi qua trên Trái Đất. Về cơ bản, họ đã "nhảy cóc" đến tương lai.
Du hành về quá khứ: Đây là điều được cho là bất khả thi. Nó không chỉ vi phạm các quy luật nhân quả như Nghịch lý Bootstrap mà còn đòi hỏi những điều kiện vật lý mà chúng ta chưa bao giờ quan sát được, như năng lượng âm hay lỗ giun ổn định.
Có lẽ trong vài ngàn năm tới, hậu duệ của chúng ta sẽ có những khám phá đột phá mới. Nhưng cho đến lúc đó, quá khứ vẫn là một miền đất bất khả xâm phạm.
Du hành đến tương lai là điều hoàn toàn có thể. Tuy nhiên du hành về quá khứ là điều bất khả thi, có lẽ loài người chúng ta phải chờ qua nhiều thế hệ con cháu tiếp theo để nghiên cứu Lĩnh vực du hành quá khứ. Có thể vài ngàn năm tương lai sau này, hậu duệ loài người sẽ có những phát hiện đột phá mới.