10/08/2020

Ba Di Nguyện Cuối Cùng Của Alexander Đại Đế: Lời Nhắn Gửi Bất Hủ Về Sự Sống và Cái Chết

Alexander Đại đế (356-323 TCN), vị hoàng đế Macedonia vĩ đại, là một trong những nhà chinh phục lỗi lạc nhất lịch sử nhân loại. Ở tuổi 30, ông đã xây dựng một đế chế rộng lớn bậc nhất thế giới cổ đại, trải dài từ Hy Lạp đến tận Tây Bắc Ấn Độ. Ông có trong tay tất cả: quyền lực tuyệt đối, danh vọng lẫy lừng, và một kho báu giàu có không thể tưởng tượng.

3 điều ước cuối cùng của Hoàng đế Alexander


Thế nhưng, vào năm 323 TCN, tại thành Babylon, nhà chinh phạt bất khả chiến bại ấy đã gục ngã trước một kẻ thù mà không đội quân nào có thể chống lại: bệnh tật. Trên giường bệnh, khi nhận ra cuộc đời mình sắp kết thúc, vị vua của cả thế giới đã cho gọi các tướng lĩnh thân cận nhất và truyền lại ba di nguyện cuối cùng. Ba điều ước này, dù đơn giản, lại chứa đựng những bài học sâu sắc và bất hủ về bản chất của cuộc sống, của cải và cái chết.

(Lưu ý: Câu chuyện về ba điều ước này là một giai thoại nổi tiếng, mang giá trị ngụ ngôn sâu sắc, dù không được ghi lại trong các tài liệu lịch sử chính thống về cuộc đời của Alexander.)

Di nguyện thứ nhất: "Hãy để các ngự y giỏi nhất khiêng quan tài của ta." 

Lời giải thích của Alexander: "Ta muốn các ngự y giỏi nhất khiêng quan tài của ta để chứng minh rằng, khi đối mặt với cái chết, ngay cả những ngự y giỏi nhất trên thế giới cũng không có sức mạnh cải tử hoàn sinh."

Bài học sâu sắc: Đây là lời nhắc nhở đầy khiêm tốn về giới hạn của con người trước quy luật tự nhiên. Alexander, người có thể triệu tập những bộ óc y học uyên bác nhất thời đại, cuối cùng cũng phải chấp nhận rằng không một ai có thể mua được sự sống hay chiến thắng được cái chết. Điều này cho thấy tài sản quý giá nhất mà một người sở hữu chính là sức khỏe. Khi sức khỏe đã cạn kiệt, mọi chuyên gia, mọi phương thuốc đều trở nên vô nghĩa. Chúng ta có thể dùng tiền để mua sự thoải mái, nhưng không thể dùng tiền để mua thêm dù chỉ một hơi thở khi số phận đã an bài.

Di nguyện thứ hai: "Hãy rải tài sản của ta, bao gồm tất cả tiền, vàng, kim cương, đá quý trên đường đến nghĩa trang." 

Lời giải thích của Alexander: "Ta muốn rải hết tiền vàng trên đường để muốn mọi người biết rằng, sự giàu có về vật chất có được trên Trái Đất này thì sẽ phải ở lại Trái Đất."

Bài học sâu sắc: Đây là một minh chứng hùng hồn về sự phù du của của cải vật chất. Alexander đã dành cả đời để chinh phạt và tích lũy một gia tài khổng lồ, nhưng đến cuối cùng, tất cả vàng bạc châu báu đó đều không thể đi theo ông sang thế giới bên kia. Chúng chỉ là những vật vô tri, tạm thời thuộc về ông trong kiếp này.

Bài học này khuyên chúng ta đừng trở thành nô lệ cho vật chất. Việc mải mê theo đuổi tiền tài mà quên đi những giá trị thực sự của cuộc sống như tình yêu, gia đình, tình bạn và những trải nghiệm ý nghĩa là một sự đánh đổi không đáng có. Kho báu thật sự không phải là thứ ta có thể cất trong rương, mà là những gì ta lưu giữ trong trái tim và ký ức.

Di nguyện thứ ba: "Hãy để đôi bàn tay của ta được thả lỏng và để nó bên ngoài cho tất cả mọi người thấy." 

Lời giải thích của Alexander: "Ta muốn bàn tay ta đung đưa trong gió, để muốn mọi người hiểu rằng, chúng ta đến với thế giới này bằng hai bàn tay trắng, thì chúng ta rời thế giới này cũng với hai bàn tay trắng."

Bài học sâu sắc: Đây có lẽ là hình ảnh biểu tượng và mạnh mẽ nhất. Đôi bàn tay trắng của nhà chinh phạt vĩ đại nhất là một tuyên ngôn bằng hình ảnh về bản chất của sự tồn tại. Nó nhắc nhở chúng ta rằng, suy cho cùng, chúng ta không thực sự "sở hữu" bất cứ thứ gì. Chúng ta đến thế giới này không mang theo gì cả, và khi ra đi, chúng ta cũng không thể mang theo bất cứ thứ gì.

Alexander đã dùng đôi tay của mình để chinh phục cả thế giới, nhưng khi chết, đôi tay ấy lại trở về trạng thái nguyên sơ nhất: trống rỗng. Điều này cho thấy giá trị của một con người không nằm ở những gì họ tích lũy được, mà nằm ở những gì họ đã cho đi, những gì họ đã tạo ra và di sản họ để lại cho thế giới.

Ý Nghĩa Vượt Thời Gian: Kho Báu Thật Sự Của Đời Người

Qua ba di nguyện tưởng chừng kỳ lạ, Alexander Đại đế đã để lại cho nhân loại một bài học cuối cùng, cũng là bài học vĩ đại nhất. Ông cho thấy rằng, hai tài sản quý giá nhất mà chúng ta thực sự sở hữu, thứ tiền bạc không thể mua được, đó chính là THỜI GIAN và SỨC KHỎE.

  • Thời gian là mảnh đất để chúng ta gieo trồng những hạt giống của cuộc đời.
  • Sức khỏe là năng lượng để chúng ta chăm sóc cho những hạt giống đó nảy mầm.

Khi thời gian và sức khỏe đã hết, mọi quyền lực, tiền tài, danh vọng đều trở thành vô nghĩa. Câu chuyện của Alexander Đại đế là một lời nhắc nhở sâu sắc, khuyến khích chúng ta hãy sống một cuộc đời trọn vẹn, biết trân trọng những gì mình đang có, và tập trung vào những giá trị vĩnh cửu thay vì chạy theo những thứ phù du sẽ phải bỏ lại phía sau.