16/08/2021

Điều Gì Sẽ Xảy Ra Nếu Một Hạt Cát Va Vào Trái Đất Nhanh Hơn Ánh Sáng? Một Thí Nghiệm Tưởng Tượng Với Hậu Quả Hủy Diệt Vũ Trụ

Hãy nhặt lên một hạt cát. Cảm nhận sự nhỏ bé, vô hại của nó trong lòng bàn tay bạn. Nó là biểu tượng của sự tầm thường, một thứ dễ dàng bị gió thổi bay. Nhưng trong thế giới kỳ diệu của vật lý lý thuyết, nơi các giới hạn được đặt ra để bị phá vỡ trong trí tưởng tượng, điều gì sẽ xảy ra nếu chúng ta biến hạt cát nhỏ bé đó thành viên đạn vũ trụ tối thượng, di chuyển với một tốc độ không tưởng: nhanh hơn tốc độ ánh sáng 100 tỷ lần?

Câu trả lời sẽ dẫn chúng ta đến hai kịch bản hoàn toàn khác biệt, một bên là thế giới "phép thuật" nơi các định luật vật lý quen thuộc bị bỏ qua, và một bên là thực tế phũ phàng nhưng cũng đầy trật tự của vũ trụ chúng ta.



Kịch Bản 1: Thế Giới "Phép Thuật" (Nơi Einstein Không Tồn Tại)

Hãy tưởng tượng một vũ trụ nơi định luật nổi tiếng của Einstein về tốc độ ánh sáng không phải là giới hạn cuối cùng. Trong thế giới này, ta có thể áp dụng công thức động năng kinh điển mà Newton đã dạy: KE = ½ mv².

Hãy cùng thực hiện phép tính kinh hoàng này:

  • m (khối lượng hạt cát): Khoảng 0,0000044 kg.

  • v (vận tốc): Tốc độ ánh sáng (c) là ~300.000 km/s. Nhanh hơn 100 tỷ lần (10¹¹) sẽ là một con số không thể tưởng tượng: ~3 x 10¹⁹ m/s.

Áp dụng vào công thức:

KE = 0,5 x 0,0000044 x (3 x 10¹⁹)² KE ≈ 1,98 x 10³³ Joules

Con số 1,98 x 10³³ Joules tự nó không có nhiều ý nghĩa cho đến khi chúng ta so sánh nó với một thứ gì đó mà chúng ta biết là cực kỳ mạnh mẽ: Mặt Trời.

Mặt Trời của chúng ta, một quả cầu lửa khổng lồ nặng hơn Trái Đất 333.000 lần, mỗi giây "chỉ" phát ra khoảng 3,8 x 10²⁶ Joules năng lượng. Điều này có nghĩa là:

Động năng của hạt cát nhỏ bé đó lớn hơn năng lượng Mặt Trời phát ra mỗi giây khoảng 5,2 triệu lần. Nó mang trong mình năng lượng tương đương với toàn bộ năng lượng mà Mặt Trời phát ra liên tục trong hơn 60 ngày.

Kết quả của vụ va chạm: Từ "tận thế" cũng không đủ để miêu tả. Khi hạt cát va vào Trái Đất, nó sẽ giải phóng một nguồn năng lượng không thể tưởng tượng. Toàn bộ hành tinh sẽ không vỡ tan, mà là "bốc hơi" ngay lập tức. Lớp vỏ, các đại dương, và lõi hành tinh sẽ bị hủy diệt trong một khoảnh khắc chói lòa hơn hàng triệu mặt trời. Sẽ không còn gì sót lại ngoài một đám mây bụi và plasma siêu nóng lan tỏa vào không gian, một bia mộ im lặng cho nơi từng là mái nhà của nhân loại.

Kịch Bản 2: Thế Giới Thực Tế (Nơi Các Định Luật Của Einstein Là Vua)

Bây giờ, hãy quay trở lại vũ trụ thực của chúng ta, nơi các định luật của Albert Einstein ngự trị tuyệt đối.

Bức Tường Ánh Sáng

Thuyết tương đối hẹp của Einstein chỉ ra một quy luật cơ bản và không thể phá vỡ: khi một vật thể có khối lượng tăng tốc và tiến gần đến tốc độ ánh sáng, khối lượng tương đối tính của nó sẽ tăng lên một cách phi mã.

Hãy tưởng tượng bạn đang cố đẩy một chiếc xe. Càng đẩy nhanh, chiếc xe càng trở nên nặng hơn. Khi bạn tiến gần đến tốc độ ánh sáng, chiếc xe đó sẽ nặng như... toàn bộ vũ trụ. Để một vật thể có khối lượng đạt được chính xác tốc độ ánh sáng, nó sẽ cần một lượng năng lượng vô hạn, bởi vì khối lượng của nó sẽ trở nên vô hạn.

Va Chạm Với Năng Lượng Vô Hạn

Nếu bằng một phép màu nào đó, một hạt cát có thể di chuyển với tốc độ ánh-sáng, nó sẽ có khối lượng vô hạn và do đó là động năng vô hạn.

Một vụ va chạm với năng lượng vô hạn sẽ không chỉ hủy diệt Trái Đất. Về mặt lý thuyết, năng lượng được giải phóng sẽ đủ để phá hủy toàn bộ vũ trụ quan sát được. Nó sẽ không chỉ là sự kết thúc của một hành tinh, mà là sự kết thúc của chính không-thời gian như chúng ta biết, tạo ra một điểm kỳ dị mới, một Big Bang thứ hai, viết lại các định luật vật lý.

Thực Tế Phũ Phàng

Đây chính là lý do tại sao kịch bản này không bao giờ có thể xảy ra. Vũ trụ có một cơ chế tự bảo vệ được tích hợp sẵn: không một vật thể nào có khối lượng – từ hạt cát cho đến thiên hà – có thể đạt được tốc độ ánh sáng, chứ đừng nói đến việc vượt qua nó.

Một vật thể có thể đạt đến những tốc độ cực kỳ gần, ví dụ như 99,9999999999% tốc độ ánh sáng, nhưng nó sẽ không bao giờ có thể chạm tới con số 100% trọn vẹn đó. "Bức tường ánh sáng" là một giới hạn tuyệt đối.

Kết Luận:

Thí nghiệm tưởng tượng này cho chúng ta một bài học sâu sắc. Trong một vũ trụ giả định, một vật thể nhỏ bé cũng có thể trở thành vũ khí hủy diệt tối thượng. Nhưng trong vũ trụ thực của chúng ta, các định luật vật lý không chỉ mô tả cách vạn vật hoạt động; chúng còn là những người bảo vệ, thiết lập nên những giới hạn cơ bản để ngăn chặn những nghịch lý về năng lượng vô hạn, qua đó bảo vệ chính sự tồn tại của thực tại. Hạt cát sẽ mãi mãi chỉ là hạt cát, và tốc độ ánh sáng sẽ mãi mãi là vị vua không thể bị vượt qua.