Vào năm 1911, trong một hang động đá vôi gần Saint-Germain-la-Rivière ở Pháp, các nhà khảo cổ đã phát hiện ra một bộ xương người gần như nguyên vẹn. Dựa vào kích thước nhỏ của xương chậu và việc răng khôn chưa mọc, họ tin rằng đây là hài cốt của một cô gái trẻ và đặt tên là "Cô gái Magdalenian" (Magdalenian Girl). Tuy nhiên, hơn một thế kỷ sau, khoa học hiện đại đã vẽ nên một bức chân dung hoàn toàn khác, chi tiết và đầy bất ngờ.
Từ "cô gái" đến người phụ nữ trưởng thành
Ban đầu, bộ xương được cho là của một thiếu nữ qua đời ở tuổi vị thành niên. Nhưng các phân tích sau này, đặc biệt là khi áp dụng công nghệ chụp X-quang và CT scan, đã tiết lộ một câu chuyện khác. Các nhà khoa học phát hiện ra rằng răng khôn của người này thực chất đã mọc nhưng bị kẹt, mắc kẹt bên trong xương hàm (một tình trạng y khoa gọi là răng khôn bị va chạm).
Dựa trên mức độ mài mòn của răng và sự phát triển hoàn chỉnh của bộ xương, các nhà nhân chủng học đã xác định lại rằng đây không phải là một cô gái, mà là một phụ nữ trưởng thành, qua đời ở độ tuổi khoảng 25 đến 35. Cái tên "Người phụ nữ Magdalenian" (Magdalenian Woman) ra đời từ đó, phản ánh đúng hơn về độ tuổi của bà.
Tái tạo dung mạo từ những mảnh vỡ
Thách thức lớn nhất trong việc tìm hiểu về người phụ nữ này là tình trạng của hộp sọ. Nó đã bị hư hại trong quá trình khai quật và sau đó được phục hồi không hoàn toàn chính xác.
Để khắc phục điều này, các nhà khoa học đã sử dụng công nghệ quét kỹ thuật số hiện đại để tạo ra một mô hình 3D hoàn chỉnh của hộp sọ, sắp xếp lại các mảnh vỡ một cách chính xác trên không gian ảo. Từ những dữ liệu quý giá này, nhà điêu khắc pháp y và cổ sinh vật học nổi tiếng người Pháp, Elisabeth Daynès, đã bắt tay vào công việc.
Bà Daynès, người nổi tiếng với khả năng tái tạo khuôn mặt của người cổ đại với độ chính xác kinh ngạc (bao gồm cả Vua Tutankhamun), đã tỉ mỉ đắp từng lớp cơ, mỡ và da lên mô hình hộp sọ 3D. Kết quả là một khuôn mặt bằng xương bằng thịt, một dung mạo từ 16.000 năm trước được hồi sinh.
Cuộc sống ở Kỷ Băng Hà cuối cùng
Người phụ nữ Magdalenian sống trong một giai đoạn hấp dẫn của thời tiền sử, thuộc nền văn hóa Magdalenian (khoảng 17.000 - 12.000 năm trước), vào giai đoạn cuối của Kỷ Băng Hà cuối cùng.
Bối cảnh: Đây là thời kỳ Trái Đất vẫn còn lạnh giá, với các dải băng lớn bao phủ phần lớn châu Âu. Tuy nhiên, khí hậu đang dần ấm lên.
Lối sống: Bà là một phần của cộng đồng săn bắt-hái lượm. Họ săn những loài động vật lớn như tuần lộc, ngựa hoang và bò rừng bison.
Văn hóa và nghệ thuật: Thời đại Magdalenian nổi tiếng với sự bùng nổ của nghệ thuật, đặc biệt là các bức tranh hang động tinh xảo được tìm thấy ở Lascaux (Pháp) và Altamira (Tây Ban Nha). Họ cũng tạo ra các công cụ tinh vi từ xương, gạc và đá lửa.
Người bạn đồng hành đầu tiên: Một chi tiết đáng chú ý là vào thời kỳ này, loài chó đã được thuần hóa và sống bên cạnh con người, trở thành người bạn đồng hành và trợ thủ đắc lực trong các cuộc săn bắt.
Dung mạo được tái tạo cho thấy Người phụ nữ Magdalenian có gò má cao, cấu trúc xương hàm mạnh mẽ và một nụ cười được mô tả là "bí ẩn", gợi nhớ đến nàng Mona Lisa. Nụ cười này không phải là một sự phỏng đoán nghệ thuật, mà xuất phát từ chính cấu trúc xương mặt của bà. Bà là một hình ảnh đại diện sống động cho tổ tiên của chúng ta, những con người thông minh, kiên cường và có khả năng sáng tạo nghệ thuật đã tồn tại và phát triển mạnh mẽ trong một thế giới đầy khắc nghiệt.