Khi nói về tương lai của năng lượng hạt nhân, một trong những câu hỏi lớn nhất luôn là: "Chúng ta có đủ Uranium không?" Câu trả lời cho câu hỏi này cực kỳ phân cực. Trong khi Hiệp hội Hạt nhân Thế giới (WNA) khẳng định nguồn cung về cơ bản là không giới hạn, thì một số nhóm phản đối hạt nhân lại cảnh báo rằng chúng ta chỉ còn đủ Uranium cho vài năm sử dụng. Vậy sự thật nằm ở đâu?
Thực tế, cả hai quan điểm đều có phần đúng và phần sai, nhưng việc cho rằng Uranium sắp cạn kiệt là một sự hiểu lầm nghiêm trọng về kinh tế tài nguyên.
Uranium Không Hề Hiếm
Uranium là một kim loại tương đối phổ biến trong vỏ Trái Đất, phổ biến hơn cả thiếc, vonfram hay thủy ngân. Việc khai thác Uranium cũng tương tự như khai thác các khoáng sản khác và thân thiện với môi trường hơn rất nhiều so với khai thác than đá.
Lập luận rằng chúng ta sẽ hết Uranium bằng cách lấy "trữ lượng đã được chứng minh" và chia cho mức tiêu thụ hiện tại là một cách tính toán sai lầm. "Trữ lượng đã được chứng minh" chỉ là lượng quặng mà các công ty khai thác đã xác định là có thể khai thác có lãi với giá cả và công nghệ hiện tại. Nó không phải là tổng lượng Uranium tồn tại trên hành tinh.
Nếu nhu cầu tăng lên và giá Uranium tăng, các công ty sẽ có động lực để:
- Thăm dò các mỏ mới: Tìm kiếm và xác định các trữ lượng chưa được biết đến.
- Khai thác các mỏ quặng cấp thấp hơn: Những mỏ này trước đây không kinh tế để khai thác nhưng sẽ trở nên khả thi khi giá cao hơn.
Đây là nguyên tắc kinh tế áp dụng cho mọi loại tài nguyên, từ dầu mỏ cho đến đồng.
Giá Quặng Uranium Gần Như Không Ảnh Hưởng Đến Chi Phí Điện
Đây là điểm mấu chốt và thường bị bỏ qua nhất. Uranium có mật độ năng lượng cực kỳ cao. Một viên nhiên liệu Uranium nhỏ bằng đầu ngón tay út chứa năng lượng tương đương gần 500 lít dầu hoặc một tấn than.
Do đó, chi phí của quặng Uranium thô chỉ chiếm một phần rất nhỏ trong tổng chi phí sản xuất điện hạt nhân.
- Chi phí nhiên liệu chỉ chiếm khoảng 1/4 chi phí vận hành một nhà máy điện hạt nhân.
- Trong chi phí nhiên liệu đó, chi phí khai thác quặng chỉ chiếm khoảng một nửa.
Hiện tại, chi phí quặng Uranium chỉ đóng góp khoảng 0,002 USD cho mỗi kWh điện hạt nhân, trong khi tổng chi phí sản xuất là khoảng 0,050 USD/kWh. Điều này có nghĩa là ngay cả khi giá quặng Uranium tăng gấp 10 lần, chi phí cuối cùng của một kWh điện cũng chỉ tăng thêm khoảng 0,02 USD. Mức tăng này vẫn thấp hơn nhiều so với các loại thuế và phí mà chúng ta thường thấy trên hóa đơn tiền điện.
Các Nguồn Cung Khổng Lồ Khác
Ngoài việc khai thác các mỏ mới, chúng ta còn có những nguồn cung Uranium tiềm năng khổng lồ khác:
Uranium từ nước biển: Các đại dương chứa khoảng 4,5 tỷ tấn Uranium hòa tan. Mặc dù công nghệ chiết xuất hiện tại còn đắt đỏ, nhưng nếu giá Uranium trên đất liền tăng đủ cao, việc "khai thác" từ biển sẽ trở nên khả thi về mặt kinh tế. Lượng Uranium này đủ để cung cấp năng lượng cho nền văn minh nhân loại trong hàng ngàn năm.
Các lò phản ứng tái sinh (Breeder Reactors): Các công nghệ lò phản ứng thế hệ mới có thể "tái sinh" nhiên liệu, tận dụng Uranium-238 (chiếm 99,3% Uranium tự nhiên) để tạo ra Plutonium-239, một loại nhiên liệu hạt nhân hiệu quả. Công nghệ này có thể tăng hiệu suất sử dụng Uranium lên hơn 60 lần, kéo dài nguồn cung của chúng ta lên hàng thiên niên kỷ.
Kết luận: Việc cho rằng thế giới sắp cạn kiệt Uranium là một lập luận không có cơ sở vững chắc. Nguồn cung Uranium trên Trái Đất là vô cùng dồi dào. Vấn đề không nằm ở sự khan hiếm tài nguyên, mà nằm ở các yếu tố kinh tế, chính trị và công nghệ trong việc khai thác và sử dụng nó. Uranium là nhiên liệu có mật độ năng lượng cao nhất mà chúng ta có, và với các công nghệ lò phản ứng tiên tiến, nó hoàn toàn có thể là một nguồn năng lượng bền vững cho tương lai lâu dài của nhân loại.
----o00o----