"Nghĩa Địa Khủng Long" và Cuộc Khai Quật Thế Kỷ
Ngay sau khi nhận được tin báo, một đội các nhà cổ sinh vật học từ Bảo tàng Cổ sinh vật học Egidio Feruglio đã nhanh chóng có mặt. Thứ mà họ khai quật được đầu tiên đã khiến tất cả phải kinh ngạc: một chiếc xương đùi (femur) của loài titanosaur với chiều dài đáng kinh ngạc lên tới 2,4 mét (8 feet) cao hơn hầu hết mọi người. Nhưng đó mới chỉ là sự khởi đầu.
Cuộc khai quật đã biến thành một trong những dự án lớn nhất lịch sử ngành. Các nhà khoa học không chỉ tìm thấy một bộ xương, mà là cả một "nghĩa địa khủng long". Hơn 220 mảnh xương hóa thạch từ ít nhất bảy cá thể titanosaur khác nhau đã được tìm thấy tại cùng một địa điểm. Việc phát hiện nhiều cá thể cùng chỗ như vậy là một mỏ vàng thông tin, cho thấy một giả thuyết hấp dẫn: những sinh vật khổng lồ này có thể đã sống hoặc di cư theo bầy đàn. Rất có thể, địa điểm này từng là một cái bẫy tử thần, có lẽ là một hồ nước cạn hoặc một bãi lầy nơi những con vật to lớn này bị sa lầy và chết cùng nhau.
Loài mới này sau đó được đặt tên khoa học là Patagotitan mayorum "Gã khổng lồ vùng Patagonia của gia đình Mayo" (để vinh danh chủ trang trại).
Mường Tượng Về Một Gã Khổng Lồ
Các con số về Patagotitan thật khó để hình dung, vì vậy hãy thử dùng những so sánh cụ thể:
Trọng lượng: Ước tính khoảng 70 tấn, trọng lượng của nó tương đương với 10 đến 14 con voi châu Phi trưởng thành cộng lại, hoặc gần bằng một chiếc máy bay Boeing 737.
Chiều dài: Với chiều dài lên tới 37 mét (122 feet), nó dài hơn cả một con cá voi xanh, loài động vật lớn nhất còn sống ngày nay. Nếu đứng cạnh một tòa nhà, nó sẽ trải dài qua một tòa nhà 12 tầng.
Chiều cao: Chỉ riêng đôi vai của nó đã cao khoảng 6 mét. Khi vươn chiếc cổ dài của mình lên, cái đầu của nó có thể dễ dàng nhìn vào cửa sổ tầng 7 của một tòa nhà.
Những gã khổng lồ này đã sải bước trên Trái Đất khoảng 100 triệu năm trước trong Kỷ Phấn Trắng, và chúng chính thức là loài động vật trên cạn lớn nhất từng được khoa học ghi nhận.
Giải Phẫu Của Gã Khổng Lồ: Bí Mật Của Sự Sống Sót
Làm thế nào một sinh vật có thể phát triển đến kích thước khổng lồ như vậy và tồn tại? Câu trả lời nằm trong những sự thích nghi tiến hóa đáng kinh ngạc của chúng:
Đầu Nhỏ, Cổ Dài: Mặc cho cơ thể đồ sộ, Patagotitan có một cái đầu tương đối nhỏ. Đây là một thiết kế cực kỳ hiệu quả về mặt năng lượng. Chiếc cổ dài cho phép nó đứng yên một chỗ và dùng đầu để "quét" một vùng rộng lớn thảm thực vật từ thấp đến cao mà không cần phải di chuyển cơ thể nặng nề của mình.
Đôi Chân Như Cột Đình: Để nâng đỡ trọng lượng 70 tấn, đôi chân của chúng phải thẳng và đồ sộ như những cây cột, giúp phân bổ lực đều xuống mặt đất.
Hệ Thống Túi Khí Trong Xương: Giống như các loài khủng long chân thằn lằn (sauropod) khác, xương của Patagotitan không hoàn toàn đặc. Chúng có các túi khí bên trong, một đặc điểm tương tự như loài chim ngày nay. Điều này giúp bộ xương nhẹ hơn đáng kể mà không làm giảm đi sự chắc chắn, một yếu tố sống còn đối với một sinh vật có kích thước như vậy.
Một Thế Giới Đã Mất
Phát hiện này không chỉ cho chúng ta biết về một loài khủng long. Nó còn vẽ nên một bức tranh về thế giới mà chúng từng sinh sống. 100 triệu năm trước, vùng Patagonia không phải là thảo nguyên khô cằn như ngày nay, mà là một vùng đất tươi tốt với những khu rừng rậm rạp và hệ thống sông ngòi chằng chịt, cung cấp đủ lượng thức ăn khổng lồ cần thiết để duy trì những đàn "núi thịt di động" này.
Khám phá về Patagotitan mayorum là một lời nhắc nhở mạnh mẽ rằng hành tinh của chúng ta từng là nơi ở của những sinh vật vượt xa trí tưởng tượng. Tất cả bắt đầu từ con mắt tinh tường của một người chăn cừu—một minh chứng cho thấy những khám phá vĩ đại nhất đôi khi lại đến từ những nơi không ngờ tới nhất.