Home » Archives for 2015-11-15
Các Thợ Mỏ Vừa Phát Hiện Một Viên Kim Cương lớn nhất Được tìm thấy trong Suốt 100 năm Qua
11/20/2015 11:48:00 AM |Zcomity (): Hãy tưởng tượng xem nếu bạn đưa vật này vào một chiếc nhẫn. Bạn đang nhìn vào một viên kim cương lớn nhất được tìm thấy trong vòng 100 năm qua, nó được phát hiện trong một hầm mỏ ở phía bắc trung tâm Botswana.
Lucara Diamond, công ty kiểm soát khu mỏ, cho biết rằng viên đá nặng một cách đáng kinh ngạc 1.111 carat, không lẫn tạp chất , đo được 65 x 56 x 40 mm.
Viên kim cương lớn nhất khác từng được tìm thấy đã được phát hiện từ một mỏ gần Pretoria, Nam Phi vào những năm 1905. Đó viên đá, được gọi là Cullinan Diamond, đạt kỷ lục 3106 carat khoảng 1,4 pounds, và cuối cùng nó được cắt thành nhiều viên đá quý lớn khác, hai trong số đó xuất hiện tại Crown Jewels ở Anh.
Hiện vẫn chưa rõ điều gì sẽ xảy ra với đá mới 1.111 carat nầy.
The Anh Nguyen
www.Zcomity.com
VĂN HỌC TUỔI THƠ: ĐỪNG ĐÁNH MẤT NIỀM TIN CỦA BẢN THÂN
11/17/2015 01:50:00 PM |Lam là một cô bé lớp 10 hiền lành, dễ thương và cũng không gì đặc biệt hơn là học rất giỏi. Nhưng rất dễ mất niềm tin của bản thân mình, cô thường hay ngồi một mình khóc vì một chuyện gì đó. Khi bị thất bại một vấn đề nhỏ thì Lam cũng một mình ngồi khóc, khiến nhiều người bạn xung quanh của Lam rất bất ngờ và không hiểu vì sao Lam như vậy.
Nhiều bạn bè và cô chủ nhiệm liền đến vỗ về thì phát hiện ra bài kiểm tra của Lam tuy có một câu bị sai nhưng đạt điểm cao . Lam tự trách bản thân mình quá tệ và cảm xúc vở òa không thể kiềm chế được. Các bạn của Lam thường gọi Lam là :“CÔNG CHÚA CẢM XÚC”.
Trên đường đi học về Lam gặp một cậu bé trèo lên một cái cây to để lấy một diều đang bị vướng trên cao. Lam sợ cậu bé ấy gặp nguy hiểm nên Lam thấy vậy liền kêu lên:
_ Cậu bé kia ơi! Mau trèo xuống đi nguy hiểm lắm.
Cậu bé nghe thấy tiếng của Lam vừa leo vừa trả lời lớn tiếng xuống:
_ Em sẽ không xuống nếu em không được con diều của em.
Lam nói lớn tiếng lên:
_ Diều mất em có thể mua lại được, em cố chấp như vậy lỡ nguy hiểm thì sao.
Lam vừa dứt tiếng thì cậu bé ấy đã tóm được con diều của mình và từ từ trèo xuống. khi xuống đất thì Lam hỏi cậu bé ấy:
_ Cưng tên gì ? Ở đâu ? Sao cưng gan quá vậy, em có biết làm vậy nguy hiểm lắm không ?
Câu bé trả lời:
_ Dạ, em tên Nam, nhà em ở gần tập thể giáo viên đó chị. Em biết mình lạm vậy rất nguy hiểm, nhưng đây là món quà kỉ niệm của bạn thân em cho em. Nó là kỉ niệm rất đẹp của bạn ấy để lại cho em khi chung em còn học chung tiểu học. Giờ bạn ấy chuyển trường nên chúng em không còn gặp nhau nữa. Nên em sẽ cố gắng giữ con diều này, nếu con diều này bị như thế nào em sẽ thấy mình rất có lỗi với bạn ấy.
Khi nghe Nam nói xong Lam nói tiếp:
_ Lúc đầu thì chị nghĩ em sẽ làm không được không ngờ em đã làm được. Nếu gặp chị là chị sẽ ngồi khóc và bỏ luôn con diều.
Nam cười và nói tiếp:
_ Hihi… không có gì là không thể chị à, nếu mình quyết tâm và bỏ công sức ra là được. Miễn là chúng ta có quyết tâm và niềm tin vững vàng là sẽ được thôi. Em sẽ không khóc và rơi nước mắt khi em gặp khó khăn. Nước mắt sẽ làm em yếu đuối và mất hết cả niềm tin khi em đối mặt với thử thách phía trước của mình. Em cũng sẽ mạnh mẽ đứng lên khi bị thất bại và đạp lên thất bại mà vướng đến thành công của em.
Như việc lấy diều, em đã dạp lên nổi sợ hãi mà cố lấy cho được con diều.
Khi nghe Nam nói xong Lam suy nghĩ trong đầu:” cảm thấy mình thật hổ thẹn. Một cậu bé nhỏ hơn mình mà đã mạnh mẽ như vậy còn mình thì lúc nào cũng yêu đuối thì bao giờ mới thành công”. Lam nói với Nam:
_ Cảm ơn cưng đã cho chị một bài học rât đắc giá và vô cùng bổ ích. Trong cuộc sống phải biết đương đầu với khó khăn, không được buông xuôi với thất bại vì có thất bại mới có thành công, chúng ta phải có một niếm tin vững chắc để thúc đẩy chúng ta đạt được thành công. Vì niềm tin là vũ khí lợi hại nhất mà trong mỗi con người ai ai cũng phải có. Không được khóc khi thấy bản thân không được như mong muốn mà phải cố nén buồn bã mà tìm thấy niềm vui cho riêng mình. Chị cảm ơn em nhiều lắm.
Nam trả lời:_ hihi… dạ không có gì, thôi trời cũng sắp tối 2 chị em mình về keo nhà lo.
Lam:_ Cưng nói đúng trời cũng trể về thôi em.
Thế là trên đường về 2 chị em vừa đi vừa nói chuyện vui vẻ đến nhà. Cũng từ ngày hôm đó Lam cũng thay đổi rất nhiều và mạnh mẽ hơn so với trước đây.
Bài viết của đọc giả
Author by : Lương Minh Trung